Hầu hết mọi người đều mong chờ đến ngày cuối tuần để nghỉ ngơi và thư giãn sau một tuần làm việc bận rộn. Nhưng với chúng tôi, cuối tuần lại là những ngày bận rộn nhất. Trong tất cả những kỳ cuối tuần của chuyến lưu diễn cho đến nay, những ngày cuối tuần ở Quận Cam, California có mức độ đòi hỏi cao nhất.
Mọi thứ bắt đầu vào một buổi trưa nắng đẹp khi chúng tôi kết thúc buổi diễn cuối cùng ở Vancouver, Canada. Buổi diễn đã diễn ra hết sức tốt đẹp và công việc thu dọn hành lý và đồ đạc cũng vô cùng thuận lợi. Chúng tôi đều đang mong chờ một bữa tiệc đặc biệt sau đợt lưu diễn ở đây – một bữa tối trên một chiếc du thuyền riêng. Tôi lôi túi hành lý nặng của mình lên xe buýt và ngồi xuống với một tiếng thở dài nhẹ nhõm. Tôi rất mừng vì thời gian khó nhọc nhất trong ngày đã trôi qua.
Bữa tối ở trên du thuyền rất vui. Trong lúc chúng tôi đi thuyền qua vịnh Vancouver, người hướng dẫn viên du lịch – một chàng trai thấp bé nhưng năng động, đã giới thiệu cho chúng tôi nhiều cảnh đẹp. Ánh đèn thành phố nhìn từ dưới nước trông thật huy hoàng, nhưng ở trên boong tàu, những cơn gió tháng Giêng lại ít được chúng tôi đón chào hơn. Ngay sau bữa tối, chúng tôi đã trở lại trên chiếc xe buýt ấm áp và luôn khiến chúng tôi cảm thấy thoải mái mỗi khi âm thanh quen thuộc của chiếc micro vang lên. Đó là giọng nói của người quản lý đoàn thông báo cho chúng tôi lịch trình của ngày tiếp theo.
Sau khi được thông báo về lịch trình quen thuộc và những công việc phải làm, một thông tin bất ngờ đến với chúng tôi: sẽ có một buổi biểu diễn bổ sung. Không mấy ngạc nhiên, vé ở California bán chạy đến mức đoàn diễn đã quyết định bổ sung thêm một buổi diễn vào tối Chủ nhật ở Quận Cam. Điều này có nghĩa là chúng tôi sẽ biểu diễn bốn show liền trong vòng hai ngày.
Ồ, cho dù đó là hai ngày biểu diễn kép liên tiếp, thì điều đó cũng không thể khiến chúng tôi mệt mỏi, phải không nhỉ? Chúng tôi sẽ có rất nhiều những ngày diễn kép như vậy ở Đài Loan. Hơn nữa, tôi còn có việc quan trọng hơn để lo lắng, đó là làm thế nào để giết chết thời gian 27 tiếng đồng hồ đi đường đến bờ Tây trong hai ngày tiếp theo.
Mọi thứ vẫn diễn ra bình thường trên đường đi và trong suốt ba buổi diễn đầu ở Quận Cam, vì vậy hãy nói nhiều hơn về buổi diễn cuối cùng nhé. Lúc đó là 4h30 chiều Chủ Nhật, sau hai tiếng biểu diễn cật lực, cuối cùng bức màn sân khấu đã khép lại, và mọi người thở phào nhẹ nhõm. Đó là một ngày trời nắng đẹp, lúc ấy tôi nghĩ "có lẽ sau khi chúng tôi đóng gói xong đồ đạc thì trời chắc vẫn còn sáng…”
Nhưng sau đó tôi nhớ lại, ồ, vẫn còn một buổi diễn nữa cơ mà. Tôi suýt nữa thì quên mất buổi biểu diễn vào tối hôm ấy. Cảm giác lúc ấy giống như lúc bạn mở một món quà giáng sinh ra mà chỉ tìm thấy một cái hộp khác trong đó vậy. Chúng tôi không có nhiều thời gian để chuẩn bị, thế nên, tôi chưa từng ăn một bữa tối nào nhanh như vậy, cộng cả thời gian lấy thức ăn và thời gian ăn chỉ vẻn vẹn trong vòng bốn phút là xong. Và việc tiếp theo là lên sân khấu khởi động lại lần nữa.
Tôi xoay, nhảy, lật, và tất bật chuẩn bị cho buổi diễn. Sau đó tôi ngồi trên bục và xem mọi người xoay, nhảy và nhào lộn. Cảm giác này thật thích thú, giống như đang xem buổi biểu rút gọn của chúng tôi vậy.
Sau đó tôi quay trở lại phòng thay đồ, nhét một miếng sô-cô-la vào miệng để lấy thêm năng lượng, và mặc bộ váy cho tiết mục đầu tiên. Tôi còn chưa kịp định thần thì những đám mây băng khô đã che phủ khắp sân khấu và âm thanh vang xa của tiếng cồng chiêng đã vang vọng khắp nhà hát. Thế là buổi biễu diễn đã bắt đầu.
Hai tiếng đồng hồ tiếp theo là thời gian nhảy múa và thay trang phục. Dù hơi nhọc nhưng cũng rất thích thú bởi tôi thích nghe âm thanh khán giả vỗ tay, cổ vũ, và cười vang. Nó khiến mọi thứ chúng tôi làm trở nên có ý nghĩa.
Cuối cùng, bức màn sân khấu đã được kéo xuống lần cuối, và chúng tôi cùng đập tay chúc mừng buổi biểu diễn thành công. Vậy là, hai ngày cuối tuần đã trôi qua không khó nhọc như tôi tưởng. Thực ra, tôi rất ngạc nhiên khi thấy mình vẫn còn tràn đầy năng lượng cho buổi diễn cuối cùng.
Nói cho cùng, khi ở trong show diễn, làm sao tôi có thể không tràn đầy năng lượng cho được? Dẫu sao đi nữa, bây giờ tôi đã cảm thấy mình ở trong tư thế sẵn sàng hơn nhiều cho những ngày cuối tuần biểu diễn kép ở Đài Loan.
Một trong những người dẫn chương trình của chúng tôi gợi ý có lẽ chúng tôi nên thử biểu diễn ba buổi một ngày chăng?
Hai Ngày Liên tiếp với Show Kép ở California
February 17, 2013