Tiếng sột soạt của bút vẽ trên mặt giấy, mùi đặc trưng của bút chì mới được gọt.
Những nhà thiết kế và kỹ sư phông màn cần hiểu rõ về phông màn, video, và kỹ thuật biên tập, cần có kiến thức sâu sắc về sân khấu, vũ đạo, hí kịch và âm nhạc. Nhưng bạn có biết rằng chúng tôi còn phải có khả năng sáng tác nghệ thuật?
Năm ngoái, trong lúc rảnh rỗi, tôi đã bắt đầu vẽ bức tranh tĩnh vật màu chì này. Trong khi cả nhóm Shen Yun bận rộn sáng tác, bày trí, tập luyện và hoàn thiện những chi tiết cuối cùng cho một mùa diễn mới, bức tranh nho nhỏ của tôi cũng dần dần thành hình. Thời gian tôi đã dành để đứng trước giá đỡ bức tranh này đã mang lại cho tôi nhiều thu hoạch. Tác phẩm cuối cùng cũng vì vậy mà hàm chứa rất nhiều câu chuyện. Cũng như vậy, đằng sau mỗi khung cảnh của Shen Yun cũng có vô số câu chuyện, bởi vì đây là kết tinh của sự đóng góp từ vài trăm nghệ thuật gia. Nếu như bạn có cơ hội ngồi tán gẫu với chúng tôi, chúng tôi có thể kể cho bạn đằng bức màn của mỗi tiết mục đều có rất nhiều câu chuyện cảm động.
Nỗi nhớ quê hương là một sản phẩm phụ của ký ức, và ấn tượng sâu sắc mà nó lưu lại cho bạn thường không phải là kết quả, mà là quá trình. Đối với một nghệ sĩ, quá trình và kết quả đều quan trọng như nhau. Những gì chúng ta nhớ rõ nhất thường là những lúc gặp khó khăn: như lúc phải bắt đầu lại từ đầu, hay phải làm việc thâu đêm suốt sáng - ví dụ khi bạn đang cố gắng học một kỹ thuật nhào lộn mới, hoàn thiện một đoạn độc tấu, hay phải làm đi làm lại một đoạn bối cảnh động. Những lúc khổ cực, toát mồ hôi hay rơi nước mắt đó tuyệt đối không phải là phí công vô ích. Sự phó xuất vì nghệ thuật khiến cho cảnh giới tinh thần của chúng ta có được sự đề cao, sự nhạy cảm nghệ thuật sẽ được tăng cường. Quan trọng hơn là tác phẩm của chúng ta có thể triển hiện sự chân thành, thiện lương và vẻ đẹp thuần chính cho khán giả.
Sau khi dành vô số giờ đồng hồ để luyện tập vũ đạo, mồ hôi rơi lã chã, khẩn trương tập dượt, liên tục cải tiến, chúng tôi đã sẵn sàng cho cuộc hành trình của mùa diễn Shen Yun 2018!
Hy vọng tấm màn sân khấu mở ra sẽ mang đến cho các bạn những kiệt tác tráng lệ.
Nhật ký vẽ tranh tĩnh vật
30 tháng 8, 2016: Tôi đã bắt đầu bức tranh chì màu này. Ý tưởng tổng thể đại khái đã thành hình, nhưng...
13 tháng 9, 2016: ...dường như nó thiếu sinh khí, cho nên tôi bỏ thêm một chú vịt nhỏ ở bên trên quả lựu.
3 tháng 10, 2016: Tôi đã hiểu cách dùng bút chì màu. Trong màu đen có màu xanh lam, xanh lá cây, đỏ, tím, v.v.
17 tháng 10, 2016: Chiếc bình rượu trông giống màu đen kỳ thực không phải màu đen
24 tháng 10, 2016: Bạn có thể thấy, tôi đã cố gắng trì hoãn việc vẽ chiếc giỏ phức tạp. Tại giai đoạn này, điều quan trọng là sự tiến triển của tổng thể, không thể xét quá nhiều về chi tiết.
25 tháng 10, 2016: Tôi không nên cứ bỏ qua chiếc ly champagne
1 tháng 11, 2016: Cảnh này thiếu độ sâu. Vì vậy tôi vẽ thêm hai quả quýt và một chùm nho. Nghĩ đến thời gian phải dành ra để vẽ những trái cây bé này, tôi chỉ muốn khóc.
7 tháng 11, 2016: Tấm vải đằng sau cần dùng rất nhiều nét bút chì
26 tháng 11, 2016: Tác phẩm cuối cùng của tôi trước khi Shen Yun bắt đầu tour diễn năm ngoái. Lúc này, tôi nghĩ mình làm xong rồi và ký lên tác phẩm, nhưng tôi không biết rằng...
23 tháng 6, 2017: Xem ai trở về đây! Sau cuộc hành trình 8 tháng với những chuyến đi dài và những chặng nghỉ ngắn ngủi, ta đã quay về rồi đây, giỏ hoa quả đáng yêu. Tôi thấy rất nhiều phần phải sửa lại: quả lê, chú vịt, chiếc cốc, chiếc giỏ, chùm nho và chai rượu. Toàn bộ đều cần sửa lại.
2 tháng 7, 2017: Chùm nho ở bên phải chiếc giỏ bị co cụm lại với nhau
23 tháng 7, 2017: ...nên tôi đã để nó buông xuống về phía mặt đất. Nhưng màu sắc tổng thể quá ấm, sắc vàng quá nhiều, cho nên tất cả đều cần điều chỉnh. Sau đó, quả trứng có vẻ sáng và to quá.
27 tháng 8, 2017: Đúng 1 năm sau khi tôi khởi động, bức tranh đã hoàn tất. Rõ ràng là có nhiều sự thiếu sót về kỹ thuật cần phải cải thiện, tôi còn phải đi một con đường dài nữa mới có thể trở thành nghệ sĩ cấp thế giới, nhưng hành trình này thật có ý nghĩa. Hẹn gặp lại!
Quá trình sáng tác nghệ thuật
December 10, 2017