Viễn cảnh Đằng sau Bức màn tại Lincoln Center

Chương trình hoàn toàn mới của năm 2012 thực sự thử thách khả năng chịu đựng của tôi. Mỗi năm, những vũ điệu được nâng lên một cấp độ khác: bước nhảy khó khăn hơn, cần phải phối hợp nhiều hơn, kỹ thuật cần thêm thời gian để thành thạo ... Chương trình năm nay, vượt trội hơn năm ngoái một lần nữa, và tôi rất đổi vui mừng trình diễn chương trình của chúng tôi mỗi đêm.

Ngày 15 tháng 1 đánh dấu buổi cuối cùng của năm buổi trình diễn của chúng tôi tại Rạp hát David H. Koch của Lincoln Center. Tháng sáu năm ngoái, tôi đã có cơ hội góp phần vào chương trình đặc biệt của Shen Yun tại Lincoln, khi chúng tôi trình bày những diễn xuất hay của những mùa trước cho khán giả New York. Và bởi thế thật là thú vị để bước lên sân khấu trình diễn nghệ thuật đứng hàng đầu thế giới một lần nữa.

Tôi nhớ cảm giác trước khi chương trình đầu tiên của chúng tôi ở Lincoln. Tim tôi đập thình thịch, và đầu ốc tôi đang tất bật nhanh chóng duyệt lại lần cuối các điệu nhảy cho vở múa mở đầu chương trình. Khói trắng được tỏa ra, tất cả mọi người và tất cả mọi việc đã chuẩn bị, và chỉ còn đợi viên quản lý sân khấu của chúng tôi gọi “sẳn sàng-mở màn!” và chương trình đầu tiên của chúng tôi được tiến hành.

Tôi nôn nóng chờ đợi chương trình bắt đầu, mong muốn để bày tỏ cho tất cả mọi người trong rạp một chương trình của văn hoá truyền thống Trung Hoa. Đôi khi, ngay sau khi bức màn được vén lên, tôi có thể nghe được tiếng kêu "wow" từ những người trong vài hàng đầu. Đây chỉ là khởi đầu, tôi nghĩ. Chắc chắn sẽ có thêm rất nhiều "wow" sau này!

Bên ngoài, những đêm lạnh giá với cơn gió khắc nghiệt. Nhưng thời tiết bất lợi đã không ngăn chận mọi người đến xem những chương trình của chúng tôi và lấp đầy Lincoln Center với những đám đông khán giả đầy rạp mỗi đêm.

Diễn viên chúng tôi thường thích đọc các cảm tưởng của khán giả về các chương trình, để hiểu được cảm giác về diễn xuất từ quan điểm của khán giả. Tôi đọc một nhận xét trên The Epoch Times về một khán giả đã bỏ ra một tiếng đồng hồ trong cái lạnh rét buốt chờ đợi bằng được cho một cái vé. Câu chuyện như thế thực sự khiến tôi cảm động  đôi khi những điều mà khán giả làm hầu để xem được chương trình của chúng tôi thực sự làm tôi rơi nước mắt.

Rất nhiều người từ đại lục Trung Quốc đến thăm Hoa Kỳ, và bởi vì họ không thể xem Shen Yun tại Trung Quốc, họ thường lợi dụng cơ hội này để đến xem chúng tôi trình diễn. Shen Yun trình bày văn hóa tinh khiết, đích thực của Trung Hoa, điều mà đã bị tiêu huỷ ở Trung Quốc trong 60 năm qua dưới bàn tay của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Vì vậy, bạn không thể xem một chương trình như thế này ở Trung Quốc ngày hôm nay.

Phần lớn, những người này không thể diễn tả bằng lời khi được hỏi về cảm xúc của mình về buổi trình diễn. Sự phục hưng của nền văn hóa Trung Hoa đã gây ấn tượng đến họ sâu đậm.

Trên thực tế không những chỉ có họ, mà là một diễn viên, tôi cũng cảm thấy như vậy. Được là một phần tử của Shen Yun đã làm tôi nhận ra sự trọng đại của nền văn hóa của đất nước tôi đối với tôi như thế nào.

Trong suốt thời gian của chúng tôi tại Lincoln, cuối đêm sau khi trình diễn, khi màn buông xuống, khi chúng tôi chào tạm biệt cuối cùng, tôi cảm thấy như tất cả những tập dượt khó khăn, tất cả mồ hôi, tất cả những mệt mỏi--đều thật xứng đáng. Khi tôi vẫy tay chào khán giả, nhìn thấy nụ cười của họ và nghe cổ vũ của họ, tôi rất vui rằng họ rất thích chương trình của chúng tôi. Nó thực sự là một cảm giác tuyệt vời để kết thúc một ngày.

Chúng tôi sẽ được trở lại với các diễn xuất tại Lincoln Center trong tháng tư, và tôi mong đợi ngày đó đến.

Helen Blogger

Helen Shia

Dancer

Helen đến từ Australia và trình diễn cùng Công Ty Lưu Diễn của Shen Yun.

February 6, 2012

Bình luận