Với những tràn pháo vổ tay hoan nghênh buổi hạ màn cuối cùng tại rạp Yuanlin Performance Hall ở Changhua, chuyến lưu diễn Đài Loan năm 2013 của Shen Yun đến hồi chấm dứt. Kể từ ngày 20 tháng Hai Công ty Lưu diễn Shen Yun đã trình diễn trong tám thành phố trên khắp hòn đảo, hoàn thành 45 xuất trong 42 ngày.
Năm tuần qua làm việc toàn lực cả trên và ngoài sân khấu, lịch trình sát sao đi đôi với buổi chợ đêm đầy với các món ăn ngon. Nhưng giờ đây Công ty Lưu diễn nói lời tạm biệt với song-diễn, hào chiên trứng và kem hạt sen. Không có thời gian để lãng phí. Mọi người đều sẵn sàng và vui mừng cho các nơi dừng kế tiếp ở châu Á-Thái Bình Dương.
Annyeonghaseyo!
Từ ngày 05 đến ngày 14 Tháng 4, Shen Yun sẽ lưu diễn tại Đại Hàn. Và ra mắt tối nay tại Daegu, mùa diễn này đánh dấu chuyến thăm thứ bảy của công ty.
Hai diễn viên, đặc biệt, đã hằng mong đợi chuyến đi này: Emcee Kelly Wen và Diễn viên chính Seongho Cha.
Chúng tôi sắp xếp để có một vài lời với họ trước buổi diễn đầu tiên tại Đại Hàn.
Emcee
Kelly Wen
Kelly Wen, người đã cùng với Shen Yun kể từ khi thành lập năm 2006, sẽ là người đầu tiên nói với bạn rằng nhiều người tưởng lầm cô là người Đại Hàn. Cô ấy thực sự là người Canada gốc Hoa, nhưng có một cảm mến Đại Hàn và văn hóa của nó. Đối với cô, điều khiển chương trình ở đây là một trong những điểm nổi bật của năm nay.
SY: Kelly, đây là lần thứ ba lưu diễn tại Đại Hàn của bạn. Bạn thích gì nhất về trình diễn ở đây?
KW: Tôi bắt đầu học tiếng Đại Hàn vài năm trước đây để chuẩn bị cho lần đầu tiên tôi điều khiển chương trình ở đây. Trong các buổi trình diễn, tôi thấy người dân ở đây thực sự thân thiện. Khi họ thấy bạn nỗ lực để tìm hiểu ngôn ngữ của họ, họ mừng rỡ một cách chân thành.
Khi xem chương trình, họ có thể liên quan đến rất nhiều câu chuyện. Hoặc là họ nghe qua từ cha mẹ lúc còn trẻ hoặc họ đã đọc qua sách vở. Vì vậy, họ thực sự có thể nắm được ý nghĩa bên trong đằng sau những điệu nhảy, và họ có thể nói chuyện rất sâu sắc về các khía cạnh văn hóa của chương trình. Họ thường lộ vẻ khá ngạc nhiên, là điều tốt đẹp để chứng kiến.
SY: Bạn thích gì nhất về văn hóa Đại Hàn?
KW: Thật sự là họ có thể kết hợp cả hai khía cạnh truyền thống cùng với các bộ phận tích cực hiện đại hóa phương Tây. Đại Hàn là một đất nước rất hiện đại, nhưng đồng thời nó giữ đúng với nguồn gốc của nó. Cả nước của họ là thực sự phù hợp với các nguyên tắc của ‘một quốc gia giữa thiên địa’. Vì vậy, trong cuộc sống hàng ngày, họ cố gắng để ôm ấp những nguyên tắc và truyền thống này.
SY: Bạn từng có kinh nghiệm khác thường nào ở Đại Hàn?
K: Vâng, có lần chúng tôi đến một khu du lịch, nơi mà họ bán một số thức ăn nhẹ bên đường phố. Chúng tôi nhìn kỷ hơn mới biết được đó là nhộng tằm: nhộng tằm chiên được bán như bắp rang. Sau đó, một người nào đó từ dàn nhạc của chúng tôi đã mua và cho chúng tôi một ít, nói rằng: "Ngon lắm. Giòn tan. Nhiều chất đạm ... "Tôi không dám thử. Tôi cũng không nghĩ rằng tôi sẽ thử nó bao giờ.
SY: Bên cạnh nhộng tằm, bạn là một fan hâm mộ thức ăn Đại Hàn phải không?
KW: Thành thật mà nói, tôi không thích thức ăn Đại Hàn cho lắm, thật là mỉa mai. Tôi yêu văn hóa của họ, tôi yêu người dân của họ, nhưng tôi không thể chịu đựng nổi vị cay của họ. Một vị cay đặc biệt mà tôi không tài nào chịu nổi. Vì vậy, ở Đại Hàn, tôi thường là ăn bánh kẹp của họ ... Và không ăn kimchi. Không ăn kimchi được.”
Principal
Dancer Seongho Cha
Seongho Cha thực sự là người Đại Hàn. Sinh ra ở đó trước khi sang Mỹ, anh vẫn còn gia đình rãi rác trên bán đảo. Và, là diễn viên độc nhất của Shen Yun múa dân tộc Đại hàn, anh được xem có phần nổi tiếng.
SY: Có người quen Đại Hàn nào của bạn sẽ đến xem buổi trình diễn không?
SHC: Tôi đã gửi một thư mời công cộng hơn 100 người, và ngay sau khi tôi đến, tôi được biết nhiều người trong số họ sẽ đến. Một bạn từ trường trung học cũ của tôi gọi cho biết sẽ đến xem, và sau đó có gia đình, bạn bè của gia đình, đồng nghiệp của gia đình... Tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ có buổi tiếp tân sau chương trình.
Và dường như tất cả mọi người ở đây đã biết về Shen Yun và chương trình của chúng tôi là gì. Họ nói: "Ồ, đây là chương trình mà tất cả mọi người đang nói.”
SY: Dường như bạn có khá đông dân theo chân trong số người Đại Hàn, và thậm chí đã có một số bài viết về bạn trong báo chí của người Hàn kiều. Tại sao bạn nghĩ rằng có nhiều sự chú ý như vậy?
SHC: Tôi đoán đối với người dân ở đây điều ấy là một sự kiện khá hay—chúng tôi thực hiện một tác phẩm thuộc về văn hóa truyền thống Trung Hoa, nhưng chúng tôi lại có một diễn viên người Đại Hàn trong công ty. Tôi nghĩ rằng họ thấy nó khá thú vị.
SY: Bạn nổi tiếng trong vai của mình là Tôn Ngộ Không, nhưng ngoài ra, trong năm nay, bạn đóng nhiều vai vũ múa hàng đầu mà đòi hỏi khá nhiều về diễn đạt. Bạn có một vai ưa chuộng nào chăng?
SHC: Một trong những vai yêu thích của tôi là đóng vai nhà sư trẻ ngổ nghịch của chùa Thiếu Lâm Tự. Nó làm tôi nhớ về thời thơ ấu của mình. Bạn vô đề một cách nghiêm trọng, tập luyện chăm chỉ, và sau đó bạn bắt đầu chơi đùa, rượt thỏ và đủ trò. Sau đó, bạn vấp phải một chút rắc rối bởi trái tim thơ ngay của mình. Vì vậy, bạn có vui đùa và cũng có kỷ luật. Và rồi cũng có bênh vực cho điều hay lẽ phải.
SY: Bạn thường nhào lộn ngang dọc sân khấu biểu diễn một chuỗi các kỹ thuật khó khăn. Bạn có mệt mỏi lắm không?
SHC: Nó thực sự mệt mỏi về tinh thần hơn về thể chất, bởi vì bạn phải ăn khớp với âm nhạc--phối hợp thời gian với một tiếng chuông cụ thể phải thật chỉnh. Và sau đó bạn phải duy trì tốc độ như nhau trong suốt các kỹ thuật và đồng thời phối hợp cho ăn khớp với các diễn viên khác và điều chỉnh kích thước của các sân khấu khác nhau. Nếu bạn thậm chí đi trước âm nhạc một chút hay chỉ trễ một chút hoặc đi trật với một diễn viên khác thì hiệu quả sẽ sai lạc đi. Nó phải nhất mực hoàn hảo.
Điều mà tôi nhận ra rằng nếu tôi nghĩ về chính động tác không thôi, nó làm cho tôi mệt mỏi hơn. Nhưng khi tôi đặt bản thân mình vào nhân vật và vũ múa của mình, tất cả mọi thứ trôi chảy nhịp nhàng hơn.
Điều khác nữa là sự truyền đạt giữa bạn và khán giả. Bạn bắt buộc phải làm cho họ hiểu những gì bạn đang thực hiện. Bạn phải truyền đạt trực tiếp với họ, nhìn vào họ khi bạn diễn xuất một biểu hiện cụ thể trên khuôn mặt để họ hiểu được nó.
April 5, 2013