Võ thuật tại Trung Quốc có lịch sử rất lâu đời. Rất nhiều động tác của võ thuật và múa Trung Hoa cổ điển có sự tương đồng, bởi vậy mới có câu "vũ" (舞) và "võ" (武) có cùng nguồn gốc. Nhưng trong quá trình phát triển hàng nghìn năm, vũ đạo đã phát triển thành một loại hình nghệ thuật biểu diễn thuần túy, còn võ thuật thì được sử dụng cho thực chiến. Phương thức thể hiện và động tác của cả hai đều phát sinh sự khác biệt rất lớn.
Vũ đạo yêu cầu động tác duỗi dài và thanh thoát, còn võ thuật yêu cầu nhanh, mạnh, vì các động tác nhu (mềm), hoãn (chậm), trường (dài) của vũ đạo sẽ rất nguy hiểm trong chiến đấu. Sau này trong quá trình lưu truyền của vũ đạo Trung Hoa cổ điển đã hình thành yếu tố vận vị dân tộc đặc sắc; những động tác cử chỉ phong phú của vũ đạo Trung Hoa cổ điển có thể biểu đạt những tình cảm và tính cách nhân vật, tình tiết câu chuyện khác nhau. Những điểm này đều không có trong võ thuật.
Trong các điệu múa của nghệ sĩ múa nam của Shen Yun, thường xuất hiện đao, thương, côn, kích và các loại binh khí khác, nhưng thân pháp đều là vũ đạo Trung Hoa cổ điển.
(Xem thêm về sự khác biệt giữa võ thuật và vũ đạo Trung Hoa cổ điển)