Được khắc trên mặt vách đá cổ xưa, dọc theo sông Dương Tử, về phía tây nam của thành phố Vũ Hán, là những chữ “Xích Bích” [Vách đá đỏ]. Trong khi bản thân các chữ được cho là một nghìn năm tuổi, trận chiến mà nó tưởng nhớ tới, lại còn lâu hơn nữa.
Vào lúc triều đại nhà Hán (206 TCN - 220 CN) sụp đổ, nhiều đội quân tầm vóc huyền thoại đã tập trung tại đây khi một đế chế hùng mạnh của Trung Quốc bị chia tách thành nhiều nước đánh chiếm lẫn nhau. Đội quân xảo quyệt do Tào Tháo lãnh đạo gồm hàng trăm ngàn tướng sĩ, nhưng đội quân yếu thế mà lực lượng hùng hậu hơn của Tôn Quyền liên minh cùng Lưu Bị đã chiến thắng. Chiến thắng này của họ không quyết định được chiến tranh, nó tạo ra một sự cân bằng quyền lực giữa ba thế lực chính trong thời Tam quốc, và Tào Tháo sẽ không bao giờ thực sự giành lại được sự thống trị độc tôn như cũ nữa.
Sự suy sụp của triều đại nhà Hán vào thời Tam quốc có nghĩa là chấm dứt một Trung Hoa thống nhất. Nó cũng có thể có nghĩa là sự kết thúc của đế chế Trung Hoa, nếu không vì sự thật là tất cả các cuộc chiến đó là nhằm bảo vệ quan điểm về một Trung Quốc như là “quốc gia trung tâm".
Vì lý do này, 5.000 năm của Trung Quốc mà ngày nay chúng ta nói đến, không phải là sự tiếp nối của chính quyền trung ương hay một trung tâm quyền lực, vì nó là sự kéo dài của văn hoá, phong tục, và lý tưởng.
Được tiểu thuyết hóa trong cuốn tiểu thuyết cổ điển Tam Quốc Diễn Nghĩa, Đại chiến Xích Bích đã thu hút được trí tưởng tượng của người Trung Quốc trong nhiều thế hệ nối tiếp. Nó gắn liền với một bi kịch to lớn, nhưng cũng nhiều sự mưu mẹo, dũng cảm, và lý tưởng của chủ nghĩa yêu nước của Trung Quốc.
Tiết mục múa Trung Hoa cổ điển Đại Chiến Xích Bích của chương trình Shen Yun 2017 là cái nhìn thoáng qua trận chiến trọng yếu này trong con mắt của một người lính. Người lính này không phải là một chiến binh cổ xưa, mà là một trong những người lính từ những năm 1930. Một viên tướng thuộc lực lượng Quốc Dân Đảng của Tưởng Giới Thạch, người đã bị tách khỏi quân đội của mình, và tình cờ đến vách đá với dòng chữ đỏ “Xích Bích” dọc theo sông Dương Tử. Mệt mỏi, bị thương, và đơn độc, ông dựa vào bờ sông, và mơ trở lại với sức nóng của một cuộc đại chiến diễn ra khoảng 1.700 năm trước. Quan sát cảnh huyền thoại được mở ra, ông được làm trẻ lại bởi sự dũng cảm của các chiến binh trước đây. Và khi tỉnh dậy, ông quyết định rằng đáng để chiến đấu cho một lý tưởng của mình về Trung Quốc, một ý tưởng đoàn kết ông với tổ tiên của mình, những người đã tham gia trận chiến Xích Bích.