Trống bát giác với tám cạnh đại biểu cho Bát Kỳ của dân tộc Mãn Châu là dân tộc cai trị trong triều đại nhà Thanh. Thời đó, loại trống này trở nên phổ biến ở miền bắc Bắc Kinh, Thiên Tân, Sơn Đông, và miền Đông Bắc Trung Quốc. Khi dùng trống bát giác trong vũ đạo thì kết hợp đồng thời tay trái giữ trống, thân trống thẳng đứng, tay phải đánh trực tiếp vào mặt trống. Các ngón tay trái cũng có thể đánh vào mặt trống tạo nên giai điệu. Trong biểu diễn có những những kỹ thuật như đánh nảy, đệm, và luân chuyển.