Mỹ Hầu Vương đại náo Long Cung
Anh hùng thần thoại thường là hình tượng gắn liền với vũ khí đầy quyền năng. Zeus với mũi tên sấm sét, King Athur với thanh kiếm Excalibur, Thor với chiếc búa thần và Tôn Ngộ Không với gậy Như Ý. Dưới đây là câu chuyện kể về cách Mỹ Hầu Vương Tôn Ngộ Không tìm được bảo vật thần thông này.
Chuyện trong Tây Du Kí kể rằng, xưa thật là xưa, trên đỉnh Hoa Quả Sơn xuất hiện một hòn đá nhiệm màu ngày ngày hấp thụ linh khí của đất trời. Vào ngày nọ, hòn đá đột nhiên nổ tung, một con khỉ từ đó chui ra. Con khỉ này rất thông minh, quả cảm và táo bạo. Bầy khỉ đồng loại vốn sinh sống tại nơi đó vì ấn tượng với năng lực của Thạch Hầu nên đã tôn nó lên làm “Mỹ Hầu Vương”, kể từ đó chúng ngày qua ngày yến tiệc linh đình, vui vẻ hân hoan.
Tuy nhiên, trong lòng Mỹ Hầu Vương luôn trăn trở về ý nghĩa sinh tồn. Hạnh phúc tạm bợ này là gì đây khi điều chờ đợi một con khỉ là tuổi già, bệnh tật và cái chết? Vua khỉ quyết định tầm sư học đạo để trở nên bất tử.
Sư phụ Đạo gia nhận khỉ làm đồ đệ, khỉ ta theo sư phụ học những bài giảng sâu rộng nơi thâm sơn cùng cốc. Ở đó, Thạch Hầu học khinh công và phép biến hình để biến ra bất cứ thứ gì khỉ ta muốn. Sau khi học xong, Tôn Ngộ Không bái biệt sư phụ và trở về nhà.
Trở lại Hoa Quả sơn, Mỹ Hầu Vương lại đau đầu vì mối lo mới. Tài nghệ khỉ ta vốn đã được hoàn thiện, nhưng lại không có được vũ khí phù hợp. Khỉ trong đàn cố tranh nhau hiến kế, đứa thì đề xuất dùng đá, đứa thì bảo sử dụng thân chuối thật to. Sau khi bọn khỉ tản đi, một con khỉ già bước ra. Con khỉ này đã sống trăm tuổi nên biết được rất nhiều thứ. Lão khỉ nói rằng Long Cung tận Đông Hải, “Ở đó, Long Vương cất giấu rất nhiều bảo bối”. Mỹ Hầu Vương nghe được tin này lòng rất hứng khởi, lập tức lên đường.
Trong khi đó, vạn dặm dưới đáy biển, Long Vương và binh tôm tướng cá đang vui vẻ dự tiệc ở Long Cung. Đương lúc thưởng thức tiết mục múa của các tiên nữ, thì tướng quân Ô Quy, vị tướng rùa đắc lực phò tá Long Vương, vội vã bước vào đại sảnh, “Đại Vương, cấp báo …”.
Ngay lúc đó Thạch Hầu phá cửa xông vào. Khỉ ta chúc mừng Long Vương rồi bảo “Long Vương này, ông khỏe chứ? Có thể giúp lão Tôn ta một chuyện không? Ông biết đó, ta đang cần một loại binh khí quyền năng, nghe nói ông có thứ đó. Vậy có thể giúp ta chăng?”
Long Vương trước đó đã từng nghe danh Mỹ Hầu Vương, nên cũng có chút đề phòng. Không muốn gặp rắc rối nên ông bèn sai quân lính đem vài món binh khí ra cho Thạch Hầu thử qua.
Cửa san hô mở ra, Tướng quân Cá Chình nhẹ nhàng vào, mang theo chiếc thương sáng lóa nặng nghìn cân. Khỉ ta rất hào hứng.
Thạch Hầu vươn đôi tay lông lá cầm lấy món binh khí, rồi quay vòng như múa gậy. Tuy nhiên, chiếc thương mỏng và nhẹ. Khỉ ta gãi gãi mũi rồi quăng trả binh khí cho tướng quân Cá Chình.
Tiếp đó, Tướng Tôm với sự trợ giúp của binh Cua kéo lê vào một thanh kiếm khổng lồ nặng 2 nghìn cân. Khỉ ta nhấc một cái nhẹ như không, sau khi múa qua múa lại vài vòng, lại cho rằng nó quá nhẹ.
Long Vương bấy giờ mồ hôi vã ra như tắm. Lần này, ông sai người đem ra món binh khí nặng nhất của mình.
Cửa lại mở, 3 quân lính bước vào mang theo một chiếc kích, nặng hơn bất kì loại binh khí nào, mỗi bước di dời có thể khiến đáy biển rung chuyển. Mỹ Hầu Vương đùa một chút, giả vờ rằng món binh khí quá nặng không nhấc nổi, nhưng rồi thoắt cái đã ném lên không trung, chỉ dùng 1 ngón tay cũng đủ giữ nó vững vàng. Thạch hầu lại lắc đầu gãi tai.
“Tất cả chẳng khác nào tăm xỉa răng. Chẳng lẽ ông không có thứ nào nặng hơn ư?”, khỉ ta hỏi.
Long Vương rất thất vọng, khi đó vợ ông xuất hiện, gợi ý cho ông về trụ sắt khổng lồ đặt trong kho. Bà nói cột trụ này trước đây từng phát ánh sáng rực rỡ huyền diệu, có lẽ Thạch Hầu kia chính là muốn đến để lấy nó. Long Vương thuận lòng, dẫn khỉ ta đi xem bảo vật này.
Trụ sắt khổng lồ cắm sâu tại một cái sân nhỏ cách xa Long Cung. Trên trụ có khắc dòng chữ “Như Ý Kim Cô Bổng”. Nó có đường kính cỡ một thùng gỗ, cao khoảng 6 mét. Chiếc trụ là biểu tượng thần bí đảm nhận việc giữ yên biển lớn, nên còn có tên là Định Hải Thần Châm.
Mắt vua khỉ bừng sáng khi nhìn thấy gậy Như Ý. Khỉ ta cố sức nhấc lên. Khi đã nhấc được rồi, thì nó lại quá vướng víu. “To thế này sao cầm được, ước gì nó nhỏ lại nhỉ”.
Nghĩ chưa xong, cột trụ đột nhiên thu nhỏ lại chỉ còn bằng cây gậy chăn cừu, vừa tầm tay vua khỉ. Mỹ Hầu Vương khoái trá, cầm gậy trong tay múa may quay cuồng tạo thành luồng chuyển mạnh mẽ ở Long Cung, suýt chút nữa là cuốn trôi Long Vương và binh sĩ.
Vui vì tìm được vũ khí ưng ý, Mỹ Hầu Vương lại thu nhỏ chiếc gậy, lần này biến nó nhỏ bằng cây kim rồi nhét vào lỗ tai, mang đi làm binh khí chiến đấu. Khỉ ta cảm tạ Long Vương rồi trở về nhà.
Long Vương dẫu đã đáp ứng được đòi hỏi quá quắt của vị khách, nhưng lòng cũng bực bội quay sang Ô Quy khiển trách việc ông để vị khách không mời vào được Long Cung
Cuộc phiêu Lưu của Mỹ Hầu Vương vẫn tiếp diễn, tất cả thần vật nhân gian đều phải khuất phục trước gậy Như Ý của Tôn Ngộ Không, từ các sư huynh đệ đồng hành là Bát Giới, Sa Tăng đến yêu ma, quỷ quái, Bạch Cốt Tinh. Rốt cuộc, làm thế nào Thạch Hầu có thể bảo vệ vị tăng nhân ngoan đạo trên hành trình Tây Du đầy gian nan?
Shen Yun 2016 từng trình diễn tiết mục Mỹ Hầu Vương tại Long Cung, do Gu Yuan và Yu Yue dàn dựng, Jing Xian viết nhạc, dựa trên câu chuyện này.
February 18, 2016