Văn hóa và Nghệ thuật Đảng
Bất cứ hệ thống chính trị quyền lực hay cầm quyền đều có một tập hợp các giá trị văn hóa hay tư tưởng làm nền tảng cho nó. Ví dụ, Đổng Trọng Thư (thế kỷ thứ hai trước Công nguyên) đã giúp tạo ra một hệ thống quản lý trong đó yêu cầu nhà cầm quyền và các quan chức phải thành thạo và thuần thục các yếu tố đạo đức và luân lý của tư tưởng Nho giáo. Thi tuyển công chức được tạo ra để kiểm tra tư cách đạo đức của quan lại có tiềm năng, và những điều này trở thành yếu tố quyết định một người có thể có được vị trí đó hay không.
“Mọi người bình đẳng,” và "quyền tự nhiên" là những giá trị tư tưởng chủ đạo ở xã hội dân chủ. Quyền cá nhân và quyền tự do hình thành nền tảng cho rất nhiều xã hội như thế này.
Trong trường hợp của Đảng Cộng sản Trung Quốc, hệ tư tưởng vô thần Mác xít của nó cho rằng người dân phải " đấu với trời , đấu với đất , và con người đấu nhau, " và tập trung vào " đấu tranh giai cấp ". Nó nhận thấy rằng văn hóa truyền thống Trung Quốc, thứ mà có nguồn cội từ Phật giáo, Đạo giáo, Nho giáo là đối thủ lớn nhất của nó.
Kể từ khi Đảng Cộng sản nằm quyền thông qua cuộc cách mạng bạo lực và một chính phủ không có tính hợp pháp mà được lựa chọn bởi các cuộc bầu cử, giá trị của nó không giống với nền văn hóa dân chủ của phương Tây. Trong khi đó, với sự sụp đổ của Liên Xô, hệ tư tưởng cộng sản đã không còn chỗ đứng, và Đảng Cộng Sản Trung Quốc đã dành nhiều thập kỷ để phá hủy văn hóa Trung Quốc. Điều đó đã trở thành bắt buộc cho sự sống còn của nó, và Đảng Cộng sản đã tạo ra văn hóa riêng của nó—nhiều dân Trung quốc hiện giờ gọi đây là "Văn hóa Đảng.”
Trải qua hàng ngàn năm, các loại hình nghệ thuật truyền thống như âm nhạc và ca múa đã được truyền vào cuộc sống của người dân Trung Quốc, thể hiện lòng nhân từ, vẻ đẹp, và nhiều đức độ khác. Nhưng hình thức nghệ thuật ngày nay bắt nguồn từ Trung Quốc được pha trộn với Văn hóa Đảng, và nó được hiển hiện rõ ràng dưới cả hai dạng ngầm và công khai.
Đảng phát hiện ra rằng các chủ đề truyền thống có thể được thay thế bằng hệ tư tưởng bạo lực của chính mình để biến nghệ thuật thành một công cụ tuyên truyền mạnh mẽ. Mục tiêu cuối cùng là để thay thế những gì còn sót lại của nền văn hóa truyền thống Trung Quốc trong tâm trí của người dân bằng văn hóa Đảng, qua đó bảo vệ quyền lực của chế độ.
Sứ mệnh của Shen Yun là phục hồi lại những giá trị đích thực và nguồn gốc của văn hóa và nghệ thuật truyền thống Trung Quốc. Trên sân khấu, chương trình Shen Yun mang lại những giá trị truyền thống đã được duy trì và tạo ra giá trị văn hóa trong nhiều thế hệ. Chỉ là diễn xuất về di sản bị đánh mất và hiệu quả của nó lập tức, bằng cách tương phản, vạch mặt nạ của Đảng và hệ tư tưởng đấu tranh của nó.
Đây là lý do tại sao Đảng Cộng sản run sợ trước Shen Yun, và cũng là lý do tại sao loại chương trình này không thể được xem ở Trung Quốc ngày nay.
September 10, 2011